Tháng Chạp 2018 đang bước vào những ngày cuối cùng, có lẽ sẽ ít người để ý rằng, chỉ còn ít tuần nữa, chúng ta sẽ cùng nhau đón ngày Tết cổ truyền. Mà cũng đúng thôi, vì Tết năm nay vốn dĩ đã bắt đầu từ nửa tháng trước. Thậm chí không khí đó còn ấm áp và cuồng nhiệt hơn cả Tết nữa.
Mười năm sau chức vô địch AFF Cup 2008, người hâm mộ Việt Nam lại phát “sốt” vì U23. Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, những người yêu bóng đá Việt liên tiếp được hưởng niềm vui tột cùng. Thật khó khăn để tìm ra được lứa cầu thủ mang lại nhiều cảm xúc cho người hâm mộ đến thế, và thật hiếm hoi để bóng đá Việt Nam có một năm thành công và để lại nhiều dấu ấn đáng nhớ đến như vậy.
Nguồn: thể thao & văn hóa
Câu chuyện cảm xúc bắt đầu từ vòng chung kết U23 Châu Á 2018. U23 Châu Á lần này, cũng như bao lần chúng ta ra biển lớn khác, chỉ là dịp để học hỏi, cọ xát và thu nhập kinh nghiệm để rồi tất nhiên, giải đấu này cũng chẳng khiến mấy người quan tâm. Bại trận ngay trong lần ra quân trước U23 Hàn Quốc, chúng ta được mặc định là “phận lót đường” cho các đội mạnh cùng bảng. Ấy thế nhưng, đâu ai có thể biết rằng, đấy là trận thua duy nhất trên hành trình kỳ diệu của U23 Việt Nam trước khi các em gục ngã ngay trước ngưỡng cửa thiên đường!
Những Australia – đội bóng luôn nằm trong top mạnh nhất Châu Á, ba đội bóng mạnh nhất Tây Á, Seria,, Irad, Quatar, trong đó, nước chủ nhà của WorldCup 2022, ứng cử viên số 1 cho chức vô địch, chưa để thua một trận đấu nào nhưng cuối cùng cũng phải chịu thất bại duy nhất, đó là U23 Việt Nam.
Nguồn: tạp chí đẹp.
Bước vào trận chung kết, trước một đối thủ rất mạnh là U23 Uzbekistan, cùng một thời tiết không thể nào khắc nghiệt hơn. Các cầu thủ của chúng ta, đã chơi một trận đấu để đời, trên một mặt sân vốn dĩ thích hợp cho bộ môn trượt băng nghệ thuật. Bàn thua sớm, gần như dập tắt mọi hy vọng của hàng triệu người dân Việt Nam, vì với điều kiện thi đấu tồi tệ như vậy, với những chàng trai chưa một lần được thấy tuyết như thế, việc chúng ta gỡ hòa đã khó chứ chưa nghĩ đến chuyện lội ngược dòng. Nhưng rồi, bạn hãy nhìn cái cách các cầu thủ xúm lại cào tuyết, nâng niu quả đá phạt hiếm hoi và những gì diễn ra sau đó nằm ngoài sức chịu đựng của người tất cả mọi người. Một chiếc cầu vồng được vẽ tuyệt đẹp trong cơn mưa tuyết Thường Châu. Lồng ngực của cổ động viên như muốn nổ tung, bầu không khí u ám được phá tan bởi người Việt Nam, bởi đôi chân và nhiệt huyết của các chiến binh áo đỏ mang lại. Các em như những “cậu bé bán diêm trong đêm bão tuyết”, chỉ tiếc rằng những que diêm ấy không thể cháy mãi và trong tích tắc đã vụt tắt trong những giây cuối cùng.
Nguồn: tintucvietnam.vn
Nhìn cái cách các em vượt qua vòng loại, kiên cường đáp trả và ghi hai bàn liền trước sự sững sờ của đối thủ và cả người hâm mộ trong trận hiệp phụ với Iraq. Hay ở những giây phút tưởng chừng như là không thể, tưởng chừng như cơ hội vào chung kết đã tuột khỏi tầm tay của chúng ta, thì ở phút 86, các em đã gỡ hòa bằng một bàn thắng đầy quả cảm, một bàn thắng mang lại thật nhiều cảm xúc. Hãy nhìn cái cách Quang Hải căn chỉnh cú sửa bóng hoàn hảo vào lưới Qatar, chẳng ai nghĩ đó là cú sút của một chàng trai 20 tuổi ở giây phút cuối cùng trên ngưỡng cửa của sự thành bại. Và sau đó các em buộc châu Á ngả mũ kính phục với hai loạt 11m lạnh lùng tàn nhẫn. Dường như trong mắt các em, thế giới chẳng có gì ngoài tiến lên phía trước và chiến thắng. Để rồi khi tiếng còi kết thúc 120 phút của trận chung kết vang lên, những đôi chân đỏ vững vàng mới thực sự ngã quỵ xuống thảm tuyết trắng. Cầu vồng đã xuất hiện, nhưng không đủ để các em bước đến thiên đường. Các cầu thủ rơi nước mắt vì bị “tước đoạt” chiến quả ngay những phút cuối cùng còn người hâm mộ rơi nước mắt, vì xót thương cho các em, cho những chiến binh đã hết mình vì màu cờ sắc áo. Các em đã làm rất tốt rồi!
Nguồn: tintucvietnam.net
Mạch cảm xúc được tiếp nối ở hành trình ASIAD 2018. Các em đã thi đấu quả cảm và rất thành công khi lần đầu tiên lọt vào đến trận tứ kết và chỉ chịu dừng bước trước một Hà Quốc quá đẳng cấp. ĐT Olympic Việt Nam ở trận tranh HCĐ với UAE đã nhập cuộc vô cùng tự tin và thi đấu trên chân so với đội bóng Tây Á UAE. Đây có thể nói là lần hiếm hoi chúng ta đá trên chân đối thủ bởi các nền bóng đá tới từ Tây Á luôn rất mạnh.
Mặc dù vậy, chiến thắng chung cuộc vẫn không thuộc về các chiến binh áo đỏ. Olympic Việt Nam đá hay hơn nhưng họ lại kém may mắn để là những người chiến thắng. Không có tấm HC đồng ASIAD cho Olympic Việt Nam, dù đoàn quân đỏ đã có một trận đấu xuất sắc, dồn ép đối thủ Tây Á UAE trong phần lớn thời gian thi đấu. Đặc biệt là ở cuối hiệp hai khi khung thành Olympic UAE chao đảo bởi các cú sút. U23 Việt Nam kết thúc hành trình tại ASIAD 2018 và chấp nhận thất bại 3-4 trên chấm luân lưu 11m trước đối thủ. Tại VCK U23 châu Á 2018 hồi tháng 1, U23 Việt Nam đã rất nhiều lần vượt qua những đối thủ nặng ký trên chấm luân lưu 11m với sự xuất sắc của thủ môn Bùi Tiến Dũng. Tuy nhiên, ở trận tranh hạng ba với UAE, chúng ta không thể vượt qua đối thủ trên loạt đấu súng định mệnh. Đây chắc chắn sẽ là kỷ niệm đáng buồn với U23 Việt Nam, nhưng thất bại này cũng sẽ là bài học quý giá với nhiều cầu thủ trẻ của bóng đá Việt Nam. Những hình ảnh căng thẳng của HLV Park Hang Seo trong loạt đá luân lưu, khoảnh khắc cúi mặt không dám xem các cầu thủ thực hiện cú đá được quay lại khiến ai cũng nghẹn lòng. Nhưng chắc chắn một điều rằng, người hâm mộ bóng đá Việt Nam luôn tự hào về thầy Park, người đã dìu dắt bóng đá Việt Nam có được những kỳ tích vượt ngoài sức mong đợi.
Nguồn: Báo Bình Phước
Trở về ao làng với giải đấu AFF Suzuki Cup 2018, giải đấu mà đúng 10 năm về trước, bóng đá Việt Nam đã mang lại những hạnh phúc vỡ òa thực sự. Liệu có chủ quan khi nói rằng, cứ một thập kỷ trôi đi qua những năm đuôi tám, bóng đá Việt Nam đều làm nên chuyện. Các bạn liệu còn nhớ thế hệ Huỳnh Đức, Hồng Sơn đánh bại người Thái với tỷ số khó tin 3-0 trong trận bán kêt Tiger Cup (nay là AFF Cup) vào năm 1998. Một chiến thắng đã thật sự đưa chúng ra thoát khỏi cái bóng quá lớn của người Thái trong một thời gian dài. Nhưng rồi, thất bại trong trận chung kết với Singapo đã đánh thức NHM bóng đá Việt Nam sau men say chiến thắng. Một thất bại mà đến thời điểm này nhiều người vẫn vô cùng tiếc nuối. Mười năm sau, năm 2008, những người yêu bóng đá nước nhà đã lần đầu tiên được thăng hoa “hết nấc” sau pha làm bàn lịch sử của Lê Công Vinh trong đêm cuối năm lung linh ngay tại Mỹ Đình. Người người, nhà nhà đổ ra đường trong niềm hân hoan của lần đầu bóng đá Việt Nam lên đỉnh của bóng đá khu vực. Một chiến thắng mà không ít người phải dành cả tuổi trẻ để chờ đợi.
Nguồn: bóng đá 24h
Và 10 năm sau nữa, 2018, NHM bóng đá nước nhà mới lại có dịp đổ ra đường ăn mừng những thành công của bóng đá nước nhà. 10 năm, một quãng thời gian không quá dài cho một dấu mốc lịch sử, nhưng lại là quãng thời gian không ngắn để chờ đợi. Nhưng rồi, sau tất cả những khó khăn, nhưng gian nan hay cả những thất bại bóng đá Việt Nam một lần được sống trong những cảm xúc vô cùng đặc biệt.
Hãy nhìn cái cách người ta đổ ra đường, hòa mình vào dòng người ăn mừng chiến thắng. Những cái bắt tay, những cái ôm từ những người lạ hoắc, một cái quẹt xe, một hành động sơ ý chẳng may làm người khác khó chịu thì cũng chỉ cần hô vang câu thần chú “Việt Nam vô địch” thế là người ta lại ôm chầm lấy nhau, trao nhau nụ cười và sự nồng ấm gần như không bao giờ có vào những ngày bình thường. Đã 10 năm rồi và thậm chí những năm sau này, không biết cái không khí này có diễn ra thêm một lần nào nữa, khi hàng triệu trái tim Việt Nam hòa chung một nhịp đập, chắc có lẽ chỉ bóng đá mới có thể mang lại. Sắc đỏ của màu cờ, của màu áo, của màu chiến thắng, màu tự hào nhuộm khắp mỏi nẻo ngóc ngách.
Nguồn: bóng đá 24h
Việt Nam vô địch rồi, những cố gắng dài dằng dẵng suốt một năm qua của các em đã được đền đáp, và còn điều gì tuyệt vời hơn khi thành quả đến ở những ngày cuối cùng của cả một năm trời gây dấu ấn. Giới hạn của con người Việt Nam thật xa hơn tưởng tượng quá nhiều. Dù bất lợi vì thời tiết, bị bất công bởi trọng tài, bị dồn ép đến nghẹt thở các em vẫn đứng vững và đứng sừng sững hiên ngang trước sự bất lực của các đối thủ. Những chiến thắng đó chẳng hề đến từ lối chơi phòng ngự tiêu cực hay tiểu xảo vốn là giải pháp bắt buộc của các đội bóng nhỏ. Châu Á đã được thấy một Việt Nam phòng ngự khoa học, tấn công hiện đại và kiên cường không bao giờ bỏ cuộc. Và cúp vô địch, xứng đáng dành cho các em, cho những khát vọng trẻ đầy bản lĩnh và quả cảm. Các em đã phá quá nhiều những giới hạn và viết nên những chuẩn mực mới cho lịch sử, một đẳng cấp mới cho bóng đá nước nhà. Nhưng nhiều hơn thế, các em đã dạy lại cho mọi người bài học về công bằng trong cuộc sống, rằng dù mọi thứ chống lại thì với nghị lực và niềm tin người ta có thể vượt qua tất cả. Một lần nữa, chúc mừng các em!
Nguồn: zing.vn
Cuộc sống là vậy, rồi sẽ trở lại với quỹ đạo của nó. Rồi các em sẽ sống tiếp, sẽ chơi bóng tiếp. Người ta có thể sẽ tiếp tục tung hô vì những khoảnh khắc tỏa sáng hơn nữa trong tương lai, hay sẽ trách các em vì những màn trình diễn dưới phong độ, hay sẽ đánh giá các em qua những câu chuyện riêng tư mà lẽ đời ai cũng có tốt xấu. Ai ai cũng sẽ trở vẻ cuộc sống thường nhật của chính mình. Nhưng đâu đó, ta vẫn thấy những tấm sticker lá cờ tổ quốc được dán lên xe khi những người chủ của nó không nỡ tháo xuống, cờ đỏ sao vàng vẫn còn được tung bay trên xe hay trên kính chiếu hậu, những chiếc băng rôn Việt Nam vô địch cũng được giữ lại như để nhắc nhở rằng hàng chục triệu người Việt Nam đã may mắn được sống trong những tháng năm 2018 đẹp nhất cuộc đời.
Nguồn: congly.vn
Cảm ơn những người hùng, những chiến binh áo đỏ, cảm ơn cả những đội ngũ ban huấn luyện, đội ngũ phiên dich, đội ngũ y tế và cả những người thầm lặng phía sau đó nữa… Cảm ơn vì tất cả, vì những ngày cả đất nước cùng khóc cùng cười!